Thuyền tâm mãi đậu bên bờ vắng
Mờ ảo sương khuya ướt bến chờ
Bởi đâu, ai nỡ ! Vùi hương nắng
Chỉ đợi đêm về đón trăng mơ
***
Nhở lẽ trăng đi buồn quay quắt !???
Có hay hương nắng cũng nên thơ
Cứ để thuyền Tâm rời bến vắng
Chẳng còn lặng lẽ chẳng bơ vơ !
HGT