Con biết không…?

Thành kính dâng hương linh bố
Thương kính tặng mẹ và ba me của chúng con
—-
Con đi giữa thênh thang cuộc đời
Ba mẹ là biển cả mênh mông dìu con từng ngọn sóng
Con có được đôi vai chắc rộng
Ba mẹ là đòn gánh cõng thời gian gồng ghềnh, héo hon
Con trưởng thành xuôi ngược nước non
Ba mẹ là bóng mát còm lưng cho con đến vô tận
Con, cuộc sống bon chen vướng bận
Đôi bờ sông thuyền không đậu, cũng chẳng giận để con vui
Con vô tình, chìm đắm những cuộc vui
Đâu hề biết ba mẹ đớn đau, khóc vùi trong tủi nhục…
Con là ruột gan ba mẹ rối bời từng khúc
Những khi con ngã bệnh, rã rượi ốm đau
Ba mẹ là dật dờ gió nhẹ… khóm trúc, bờ lau
Đưa con về nơi chôn nhau miền quê lam lũ
Ba mẹ là cung bậc của bản trường ca bất hủ
Con an giấc ngủ bằng những lời ru thăng trầm
Ba mẹ là đỉnh núi Thái sừng sững tháng năm
Tạc trong con sức mạnh âm thầm qua giông bão
Ba mẹ là cánh diều vi vu, tiếng sáo chao liệng
Dệt cho con bầu trời hướng thiện, ươm ước mơ
Ba mẹ là dìu dịu ấm áp những vần thơ
Ủ cho con ấm qua mùa đông bằng đôi bờ vai giá lạnh
Ba mẹ là chốn bồng lai tiên cảnh
Vậy mà con cứ phiêu du mỏi cánh bay tìm
Con tìm trong vô vọng… như đáy bể tìm kim
Một ngày kia, khi nhận ra con đã chìm trong ảo vọng
Con ơi con! Bạ mẹ là vòng tay dang rộng
Bằng tình yêu thương thời gian trải rộng đến không cùng
Chẳng thành lời mà bằng những nhịp tim rung
Ngân…ngân… mãi đến tận cùng hơi thở
Con ơi con! Con hãy luôn hằng nhớ
Sở hữu còn ta có được trên đời là tạm bợ mà thôi
Tình cha mẹ cho con là vĩnh cữu trên đời
Dù muôn kiếp ba mẹ vẫn luôn là bầu trời cao,cao rộng
Dào dạt tình thương biển cả lồng lộng …con biết không?
—-
Vu Lan PL.2555 / 2011
Phước Nhẫn